~YOMIGAERI~
英: December 23, 2005, I watched “Yomigaeri” movie. It talks about dead people once again come back to the present world.The movie has impressed me much. I kept watching the movie till ending without looking at any other things. I guess that everybody has an important person that he always wanna meet again. But what will you do if they are dead already?
The most impressed screenary was when Hideya once again met his dead big brother – Yuichi. It’s really hard to describe their happiness when they met each other. But, anyways, dead people are always dead, and they have their own world, where alive people can not reach to. Like alive people have their own world that dead people can not come back though they really want to. Thus, saying “goodbye!take care!” is not as easy as we still think...
The most surprised character is Aoi. As in “The six sense”, the main player doesn’t know that she’s died. She hopes she could meet her boyfriend – Shunsuke once again, but the fact is not like that...
And soundtracks are really AMAZING!!! It’s so pity that I don’t know the singer. But she is said to be quite well-known in Japan.
If I have a chance, I want to watch this movie once again, just because I don’t really understand the content (language: Japanese and subtitle: Japanese too ^^;)
日:2005年12月23日には“YOMIGAERI”という映画を見に行きました。この映画は死んだ人は現在の生活をもう一度戻ったのことについて話しました。あたしは強く感動されました。映画をじっと見て、ほかのことに注意されませんでした。人間はそれぞれ大切な人がいて、その人にいつでも逢いたいかもしれません。しかし、彼らが死んでしまいましたら、どうしますか?
最高に感動された時は「英也」は彼の死んだ兄ちゃんに会いました「優一」。幸せを言葉で表すのは難しいです。ただ、とにかく、死んだ人はいつも死んだ人だから、自分の世に住んでいますので、人間は入れません。そのように、人間の住んでいる世界に死んだ人は全然戻ることはできません。だから、言いやすいと思ってる言葉 「さよなら!気をつけてね」はそうじゃないかもしれません。
ビックリされたのは「葵」です。「The six sense」という映画のように、彼女は自分が死んだことを知りませんでした。彼し「俊介」にもう一度逢いたいです。でも本当はそうじゃないです。。。
それに、Soundtracksはすごくすばらしいです。残念ながら、歌手は知りません。でも、日本ではとっても有名な歌手だそうです。Track listは1.「オボロ」、2.「風の果て」、3.「月のしずく」です。
チャンスがあったら、ぜひもう一度見たいです。内容はよく分かりませんから。(Language:日本語、Subtitle:日本語だからxD)
越: Bộ phim kể về những người đã chết đột nhiên hồi sinh trong thế giới hiện tại. Bộ phim là một chuỗi các sự việc kỳ lạ, bắt đầu từ khi cậu bé Katsuo mất tích trong chiến tranh (có lẽ là CTTG II) đột nhiên xuất hiện trong thê giới hiện tại. Sau đó hàng loạt những người khác (đã chết và được chôn trong khu vực đó) sống lại. Không thể nào kể xiết niềm vui (và cả sự sợ hãi khi mới trông thấy lần đầu) của những người đang sống được gặp lại những người (đã mất) mà họ vô cùng yêu quý. Bộ phim thực sự rất cảm động, và đã gây cho tôi ấn tượng mạnh mẽ. Tôi đã rơi nước mắt khi Hideya gặp lại anh trai Yuichi (lúc này Hideya đã trưởng thành và lớn hơn cả Yuichi. Bố mẹ mất sớm chỉ có 2 anh em ở với nhau nhưng Yuichi không may bị cảm cúm nặng và qua đời, để lại Hideya trơ trọi một mình). Dĩ nhiên người chết vẫn là người chết. người chết có thế giới riêng của người chết mà người sống không thể nào đến được, cũng giống như thế giới của những người đang sống, dù muốn thế nào đi nữa thì những người chết cũng không thể nào quay trở lại được. Thế nên cảnh ly biệt diễn ra rất khó khăn. Sự vui mừng nhường chỗ cho sự tiếc nuối (và cả cam chịu)…
Nhân vật làm tôi bất ngờ nhất chính là Aoi. Cũng giống trong “Giác quan thứ 6”, nhân vật chính không hề biết mình đã chết. Lúc đầu cô cứ nghĩ rằng mình đang còn sống và muốn gặp lại Shunsuke (người yêu bị chết ngoài biển). Nhưng thật ra không phải thế…
Ngoài ra, các bài hát trong phim cũng rất hay. Chỉ tiếc là không biết ca sĩ nào hát. Nghe nói cô ấy rất nổi tiếng tại Nhật Bản.
Nếu có dịp, tôi muốn xem lại bộ phim một lần nữa. không chỉ vì phim hay, mà… tôi chưa thực sự nắm rõ (kỹ càng) nội dung bộ phim (phim nói tiếng Nhật và cũng phụ đề bằng.. tiếng Nhật ^^;).